Với những diễn biến phức tạp và lắm trái ngang, Cây Táo Nở Hoa đang là tựa phim tâm lý – gia đình thu hút đông đảo khán giả ở thời điểm hiện tại. Chọn con tim để rồi chẳng cần biết đến lý trí, Ngọc (Thái Hòa) điên cuồng yêu thương các em như một con thiêu thân không biết điểm dừng. Xem các em là đích đến sống còn của cuộc đời, Ngọc vô tình biến tình yêu thành rào cản, thành những giọt nước mắt khổ đau của vợ con. Nhưng trên chặng hành trình yêu thương đó, người ta vẫn thấy đâu đó một người anh hai vĩ đại, người đã dành cả cuộc đời lo lắng, che chở cho các em, khốn khổ với những nỗi đau đáu, hi sinh cho người khác mà bỏ mặc bản thân và bỏ rơi gia đình nhỏ của mình. Nếu như Ngọc bớt thương các em, mà dành phần đó cho chính bản thân anh, cho vợ và con anh có lẽ tiệm sửa xe “Hạnh Phúc” mới đang phát huy đúng “định nghĩa” của nó!
1. Khi yêu thương hóa gàn dở, Ngọc vừa đáng thương lại vừa đáng trách
Ngọc (Thái Hòa) hiện lên với hình ảnh người anh trai quốc dân, yêu thương, bảo bọc các em hết lòng, hết sức. Bố mẹ bỏ rơi, Ngọc đứng lên chăm lo cho các em từ ngày còn tấm bé đến lúc trưởng thành vẫn chưa hết lo. Từ cái ăn, cái mặc cho đến chuyện chịu khổ hay chịu đau, cái nào Ngọc cũng gánh thay, lo lắng hết phần các em. Thế nhưng, yêu thương của Ngọc là yêu thương không có giới hạn, không biết điểm dừng lâu ngày sinh ra gàn dở, và phần nhiều đem đến khổ đau, nước mắt cho những người xung quanh. Áp lực, dằn vặt đến với cả các em (người nhận về tình yêu thương nhiều nhất) khi Ngọc trao đi quá nhiều tình yêu đến mức chi phối và kiểm soát hoàn toàn cuộc đời họ. Còn Hạnh (Hồng Ánh) và Phúc (Thạch Thảo) lại chỉ toàn nhận về nước mắt và uất ức vì chưa một lần nhìn thấy sự đồng cảm, thấu hiểu từ người chồng, người cha của mình.
Ngọc đáng thương, bởi Ngọc cũng khổ, cũng đau khi vừa phải chịu sức ép từ gia đình lớn tới gia đình nhỏ; và chính lòng thương các em khiến đời Ngọc xây xát, khốn khổ về cả thể xác lẫn tinh thần. Ngọc đáng thương khi không biết cách đặt tình thương sao cho cân bằng, anh không phân biệt được đâu mới là gia đình thật sự của mình, ai mới là người mình cần phải yêu thương và trân trọng. Nhưng, Ngọc cũng đáng trách, bởi tình yêu của Ngọc là một phần tác động khiến cuộc đời của Ngà (Trương Thế Vinh), Báu (Nhã Phương) hay Châu (Thúy Ngân) vô tình trở thành “bước hụt”. Hiểu rằng Ngọc muốn tốt cho các em, nhưng cái tốt của anh chưa chắc đã phù hợp với em. Ngọc ép Báu không được sống cùng Quân (người đã từng vũ phu với Báu) nhưng Ngọc đâu thấy những giây phút Báu được làm chính mình, làm một người vợ dịu dàng đúng nghĩa, được sống mà không cần phải “làm màu” bản thân nhưng cũng thấy cuộc đời thật đẹp. Ngà sẽ bị đánh, nhưng biết đâu anh lại chí thú làm ăn khi thật sự đến bước đường cùng. Châu cũng sẽ đỡ mệt mỏi hơn, khi phải gồng mình lên gượng cười để làm người hoàn hảo trước mặt anh. Và hơn hết các em đều đã trưởng thành, và có quyền được sống, có trách nhiệm với cuộc đời của riêng họ. Suy cho cùng, yêu thương không sai nhưng hãy biết dùng chúng đúng cách và chọn đúng thời điểm.
2. Yêu thương gia đình lớn Ngọc ích kỷ, vô tâm với gia đình nhỏ!
Ngọc vẫn thường nói câu cửa miệng: “Nếu cuộc đời toàn chuyện xấu xa thì tại sao cây táo lại nở hoa”, thế nhưng có những điều không phải xấu xa nhưng đã khiến cuộc đời Ngọc và cả những người thân quanh anh khó có thể nở hoa. Làm con của ba nhưng luôn phải canh cánh nỗi ám ảnh là ba chỉ lo cho các em của ba. Rồi đau đớn và chua cay hơn khi nghe biết chuyện ba mình là người đã bắt mẹ phải phá thai, không muốn có sự tồn tại của con trên đời. Ngọc quá ích kỷ đến đáng ghét, khi vì “Ngà, Báu, Dư đang còn nhỏ” mà sẵn sàng giết đi con của mình, sẵn sàng cầm dao cứa vào trái tim vợ khi nói hãy “bỏ con đi”. Thử hỏi rằng Ngọc có thương Phúc không? Câu trả lời là có bởi làm gì có người cha nào không thương con. Nhưng, Phúc chỉ xếp sau “gia đình lớn” của ba? Thời gian Ngọc lo cho 4 đứa em đã lấy đi thời gian Ngọc ngồi lại để xem con gái mình muốn gì, thích gì chứ chưa nói đến chuyện hiểu con mình. Với Ngọc, Phúc đã có mẹ lo, “đã lớn rồi” mà anh quên mất con mình cũng cần tình yêu thương từ cha, cũng bé bỏng và thiếu thốn đủ đường.
Hạnh – người phụ nữ đúng chất Việt Nam xưa cam chịu, nhẫn nhục nhưng cũng đầy tủi hạnh. Trong mắt của đứa con gái ruột duy nhất, Hạnh lại hiện lên với hình ảnh đây chua xót thế này: “Nhà tui có một tiệm sửa xe tên là Hạnh Phúc nhưng cả đời mẹ tui chưa bao giờ có được hạnh phúc”. Ngọc là một người đàn ông tốt, yêu vợ, chí thú làm ăn, nhưng không phải cái gì tốt cũng phù hợp vì tình yêu, lòng thương và sự thấu hiểu đôi lúc là cả một khoảng cách lớn. Là người vợ kề vai sát cánh, những gì Ngọc phải chịu thay các em thì Hạnh cũng phải gánh đủ. Ngọc có Hạnh sẻ chia, nhưng Hạnh lúc ngoảnh lại thì chẳng có lấy một ai đỡ đần, tới nỗi cô đơn độc, đớn đau đến mắc bệnh trầm cảm. Hạnh cũng phải nghĩ cho bản thân, cô cũng có những mối bận tâm riêng, đơn cử như lo cho bố, con gái mình, chứ đâu thể cứ mãi chạy theo “trát xi” vào những “ổ gà”,”ổ voi” do Báu và Ngà gây ra.
Thế nhưng đáp lại những hi sinh, nhẫn nhục và nỗi khổ của Hạnh, chỉ là những lần thờ ơ, bỏ ngoài tâm những lo toan, muộn phiền và thậm chí là trách móc từ Ngọc. Là người đầu ấp tay gối, nhưng Ngọc lấy làm bất ngờ khi biết vợ mình mắc bệnh trầm cảm từ chính miệng Hạnh cay đắng phải thốt ra. Ngọc thường nói với các em có chuyện gì phải nói với anh hai để anh giúp, nhưng lúc Hạnh gào thét muốn đưa bố về sống chung, đòi các em tự lập mấy chục năm rồi thì câu trả lời của Ngọc vẫn là “chúng nó còn nhỏ mà em” (Báu và Ngà đã hơn 30 tuổi rồi) hoặc từ từ rồi tính. Sẵn sàng tha thứ cho mọi lỗi lầm của chồng, nhưng Ngọc lại trách móc và hoài nghi Hạnh khi cô bỏ mặc các em. Ngọc chưa một lần hỏi Hạnh có mệt không, chưa một lần dừng lại để nghĩ suy cho vợ mình (hoặc có nghĩ thì cũng gạt phăng đi), nhìn thấy những vết chân chim, đôi mắt sưng mọng lên vì khóc, hay đôi tay chai sần đi vì rửa xe phụ Ngọc gánh nợ thay các em. Ngọc chưa một lần vì con, vì những giọt nước mắt khốn khổ, khốn nạn của vợ mà ngừng vung tiền cho các em. Không biết Ngọc đang không hiểu hay bị tình thương em làm mờ con mắt mà đối xử tệ như thế với vợ và con mình.
Ngọc tính toán với gia đình nhỏ của mình, khi nói con lớn rồi mà, khi nói với vợ là cứ từ từ đi. Ngọc ích kỷ khi muốn cả Hạnh và Phúc cũng phải yêu thương, bảo bọc cho các em của anh. Suy cho cùng, Hạnh với Phúc mới là những người đang chịu những tổn thương tinh thần cần được hàn gắn. Ngọc cũng yêu vợ và thương con, nhưng chính lòng thương các em đã khiến Ngọc ích kỷ, vô tâm và là nỗi trăn trở, hoài nghi và thậm chí là đáng ghét với chính gia đình nhỏ của mình.
3. Cái khó của Ngọc!
Không là tình anh em đơn thuần nữa mà Ngọc giờ đây đã thành tình phụ tử từ lúc nào không hay. Bản chất đã là người tốt bụng, lại sống tình cảm, giờ lại thêm nỗi canh cánh bù đắp cho các em thay phần bố mẹ, thành ra lâu dần Ngọc “mặc định” mình làm “bố mẹ” của các em. Vì là bố mẹ, nên Ngọc đã coi gia đình lớn thành gia đình nhỏ, các em đã ngoài 30 tuổi nhưng Ngọc vẫn vô tư nói “nó còn nhỏ”, Ngọc sẵn sàng đánh đổi sinh mạng, tha thứ cho tất thảy mọi lỗi lầm của các em,… điều mà chỉ có cha mẹ (chưa chắc) mới làm được.
Mải miết sống thay cuộc đời của người khác, Ngọc quên đi chính bản thân mình. Ngọc bị bệnh dạ dày nhưng không dám đi khám, liều uống thuốc, đi làm từ sáng đến khuya, nhường ăn, nhịn mặc cho các em. Thậm chí còn sẵn sàng “hi sinh đời anh để củng cố đời em”, tất cả những điều này trở thành thói quen, là lẽ đương nhiên mà Ngọc khó và cũng không bao giờ nghĩ đến chuyện sẽ thoát ra. Bởi chính Ngọc cũng cảm thấy an lòng khi yêu thương các em, và chính nỗi lo cho 4 đứa em vô tình khiến Ngọc quên đi mình cũng có một gia đình nhỏ cần phải chăm lo, yêu thương. Ngọc cũng thương vợ và con, biểu hiện là Ngọc đã dứt khoát đuổi Báu và Ngà ra khỏi nhà khi biết Hạnh mắc bệnh trầm cảm, Ngọc hối hận và mua áp phích mới cho Phúc khi thấy những đứa trẻ khác bằng tuổi Phúc cũng thích. Thế nhưng, đó là khi cả Hạnh và Phúc phải gào thét phải có sự tác động của người khác mới có được, chứ không hề là thói quen như cách mà Ngọc đối đãi với các em. Thật không ngoa khi nói vợ và con chỉ đang xếp sau các em, Ngọc đơn giản vẫn nghĩ cả đời này cho dù có chuyện gì xảy ra thì Hạnh và Phúc vẫn ở bên anh, còn các em thì không.
Vẫn là câu nói: “Nếu cuộc đời toàn chuyện xấu xa thì tại sao cây táo lại nở hoa”. Dẫu các em có làm sai, biết yêu thương này đang những tình yêu của anh vẫn luôn hiện hữu, là lẽ đương nhiên phải có như chuyện cây táo vẫn luôn nở hoa. “Sinh ra đã tốt” nhưng để cái tốt đó phát huy đúng tác dụng, và để phù hợp thì Ngọc cần phải biết dung hòa, biết sống vì mình và sống vì “gia đình nhỏ” của mình.
Cây Táo Nở Hoa phát sóng 20:00 thứ Hai đến thứ Tư hằng tuần trên kênh truyền hình Vie Channel – HTV2.
Nguồn: NSX
Theo Kenh14
Leave a Reply
You must be logged in to post a comment.